Gen TAS2R38 không chỉ ảnh hưởng đến vị giác mà còn được tìm thấy ở nhiều cơ quan khác như thận, ruột, phổi và não. Theo nhóm nghiên cứu, ba biến thể nhỏ (gọi là SNPs) trong gen này có liên hệ đến chức năng thận suy giảm và các vấn đề sức khỏe tâm thần. Phân tích dữ liệu từ hơn 445.000 người trong Biobank (Anh) và 161.000 người từ các nghiên cứu gen lớn, nhóm nghiên cứu phát hiện các biến thể “nhạy vị đắng” làm tăng 10% nguy cơ mắc rối loạn lưỡng cực, đồng thời liên quan đến mức creatinine cao trong máu - chỉ số phản ánh độc tính và tổn thương thận. Những người này cũng có nhiều chỉ số khác cho thấy nguy cơ cao mắc bệnh thận.

Ngoài ra, nhóm “super-taster” thường có xu hướng tiêu thụ ít các thực phẩm đắng như bưởi, rượu vang đỏ và rượu mạnh, nhưng lại ưa thích các loại thực phẩm nhẹ vị như trà, dưa chuột và dưa lưới. Họ cũng nhạy cảm với vị mặn, thường không thêm muối vào món ăn, nhưng lại có xu hướng ăn nhiều thực phẩm mặn vừa - dẫn đến tổng lượng muối tiêu thụ cao hơn, điều này có thể ảnh hưởng đến sức khỏe thận về lâu dài.
Một điểm đáng chú ý là hệ vi sinh đường ruột của nhóm người này có sự khác biệt rõ rệt. Họ có nhiều vi khuẩn Parabacteroides hơn - loại vi khuẩn liên quan đến sức khỏe đường ruột tốt và mức viêm thấp. Dù mối liên hệ giữa cảm nhận vị đắng và rối loạn lưỡng cực chưa được xác định rõ ràng, các nhà nghiên cứu cho rằng, yếu tố di truyền có thể đóng vai trò quan trọng trong tâm trạng và hành vi ăn uống.
Tuy nghiên cứu chưa chứng minh được mối quan hệ nhân quả, nhưng kết quả này cho thấy, các thụ thể vị đắng như TAS2R38 có ảnh hưởng sinh học phức tạp hơn nhiều so với chức năng cảm nhận vị giác thông thường. Thông tin này mở ra hướng đi mới cho các chiến lược dinh dưỡng cá nhân hóa cũng như điều trị một số bệnh mãn tính và rối loạn tâm thần trong tương lai.
TXB (theo Đại học Queensland)